
VỀ BUỔI DIỄN
CHẠM là hành trình kể chuyện bằng ngôn ngữ của âm nhạc và thị giác – nơi muôn màu vẻ đẹp của văn hoá Việt Nam dọc ba miền đất nước được tái hiện qua tinh thần âm nhạc giàu cấu trúc của châu Âu, cũng như lăng kính tạo hình nhiều bản sắc.
Đó là nơi các hòa thanh và hình ảnh trở thành một thể chung của tinh thần kết nối: giữa Đông và Tây, giữa những tác phẩm kinh điển và các thử nghiệm mới mẻ.

NHÓM DỰ ÁN
Đạo diễn: Trần Hương Na
Đạo diễn âm nhạc: Lưu Hà An – Vũ Huy
Ca sĩ: Đào Tố Loan – Phạm Anh Khoa – Hồng Dương
Điện tử: Trí Minh
Sáo: Duy Minh
Ban nhạc: The Lưu Hà An Band
Dàn dây: Hearts Strings

CHƯƠNG 1
BỐN MÙA VUI
Tiếp nối tinh thần của vở ballet DÓ vào Ngày châu Âu năm ngoái, chương đầu của CHẠM mở ra một không gian giao hưởng với các trích đoạn từ tổ khúc Bốn Mùa (Vivaldi), dẫn dắt người nghe qua những chuyển động vi tế của các mùa đất Bắc.
Nhạc cổ điển và vũ đạo trở thành người đồng hành, mang tới không gian cảm xúc và khí chất đặc trưng của miền Bắc: tiết tấu rõ ràng, cấu trúc mạch lạc, giàu tính chuyển động, từ dịu dàng, trong trẻo đến mãnh liệt, kịch tính.

CHƯƠNG 2
YÊU
Nếu Chương 1 là chuyển động của thời gian, ở Chương 2 là độ lắng của niềm hạnh phúc. Những âm hưởng trữ tình châu Âu được làm mới với cảm hứng từ cuộc sống miền Trung – phương ngữ dịu dàng, nhịp sống êm lặng cùng nét tình cảm chân thành và ý nhị.
Âm nhạc trở thành chất liệu của cảm xúc – không phô trương nhưng bền bỉ, không cao trào nhưng neo chặt trong lòng người nghe. Một không gian nơi ‘tình yêu’ không chỉ là cảm xúc đôi lứa, mà là thứ tình cảm rộng hơn – dành cho cuộc đời, và cho những giá trị vẫn lặng lẽ hiện diện mỗi ngày.

CHƯƠNG 3
DÒNG CHẢY SÔI ĐỘNG
Miền Nam mở ra trong chặng cuối bằng sự phóng khoáng, năng động, cởi mở và giàu cảm hứng. Âm nhạc ở đây không đi theo khuôn mẫu cố định, mà là những phép cộng táo bạo giữa các thể loại tưởng chừng đối lập – một sự kết hợp mang tinh thần khám phá, sắc sảo và giàu nội lực, nhưng không đánh mất cảm xúc nền tảng.
Khép lại hành trình, chương cuối là một điểm bùng nổ, nhưng cũng là một điểm lặng – nơi CHẠM kết thúc bằng tinh thần tiếp biến, như chính nhiệt lượng tự nhiên, tính cách con người, và dòng chảy văn hoá gắn liền với khí hậu, đất và người miền Nam. Những giá trị văn hoá ở đây không nằm yên trong ký ức, mà tiếp tục lan tỏa, thấm dần và nuôi dưỡng sự sống qua từng lớp thời gian.